Câu chuyện về tình yêu, cuộc sống, quá trình học tập rèn luyện bản thân của những cô cậu sinh viên trường cảnh sát
Giới thiệu nhân vật:
Trần Thùy Linh Đan (nó): chiều cao lý tưởng 1m 72, cân nặng 55 kg, tuổi 18
Ngoại hình: Đôi mắt to đen, mũi cao, da trắng sữa đặc biệt đôi môi anh đào chúm chím đáng yêu vô cùng
Tính cách: là một đứa con gái cá tính, nhưng đôi lúc lại hết sức trẻ con, dịu dàng nữ tính
Nguyễn Trọng Kỳ (Hắn): chiều cao lý tưởng 1m85, cân nặng 69kg, tuổi 18
Ngoại hình: đẹp trai hết biết, mắt đen sâu thẳm, mi cong, mũi cao, đôi môi hình trái tim, hay cười để lộ chiếc răng khểnh
Tính tình: ân cần, chu đáo
....... .. tèn ten.. ........
Thỏ ngố: Tôi mới nhận được giấy báo đậu đại học rồi. Ahi
Boy đẹp trai: Tôi cũng thế, trùng hợp ghê. Bà đậu trường nào???
Thỏ ngố: Bí mật
Boy đẹp trai: Tôi cũng ứ bật mí
...
Hai đứa nó cứ luyên thuyên kiểu như vậy cũng mấy năm rồi. Đơn giản thì tâm sự qua những dòng yahoo mà không hề tò mò về đối phương
Sáng nay, nó dậy rất sớm. Hôm nay là ngày nó nhập học. Hắn cũng vậy...
Sau bao cố gắng nó cũng chạm tới ước mơ khoác lên mình bộ sắc phục màu xanh ấy. Đang đi vào hội trường, bỗng cái gì lao vào nó khiến nó ngã ngửa ra:
- Ay ui... mắt để trang trí à? (Nó quát)
Hắn cũng chẳng vừa:
- Cô đi đứng kiểu gì, đâm vào người ta còn lớn tiếng
- Anh...
- Cô...
(T/G: Hai đứa nó chưa biết mặt nhau nhé)
Oan gia ngõ rộng thế nào mà hai đứa nó lại học chung lớp. Bước vào cảnh cửa Học viện khiến nó vẫn lâng lâng, niềm vui sướng hạnh phúc nó muốn kể cho người bạn tâm giao của nó. Nhưng khổ nỗi tháng đầu tiên nó bị cấm sử dụng điện thoại
Những ngày đầu mới nhập học tụi nó không được lên lớp mà phải học Quân sự võ thuật thể dục thể thao, tập điều lệnh dưới trời nắng trong suốt nhiều giờ liền. Có lần trong lúc tập thể lực 5 vòng sân, chạy phạt 2 vòng và đi đều 7 vòng. Do chưa quen với môi trường khắc nghiệt nó đã ngất đi. Thầy giáo phải nhờ mấy bạn bên khối nam đưa nó xuống phòng y tế. Hắn to cao vậy đương nhiên là không thể lọt khỏi mắt thầy giáo...
Nó thấy gió khẽ thổi, có hơi ấm phả vào người, mùi bạc hà tươi mát hình như có cả đôi bàn tay rắn rỏi đang đỡ nó. Từ từ mở mắt ra:
-A.....
- Làm gì mà cô la dữ vậy??
- Buông ra... đồ biến thái... A... đau. Anh làm cái gì vậy??
- Thì cô kêu tôi buông ra...
- Anh...
Hắn bất ngờ đưa cánh tay ra trước mặt nó, nở nụ cười tỏa nắng để lộ chiếc răng khểnh. Nó thấy tim mình lệch một nhịp....
.....
Sau một tuần đầu nó dần quen với cường độ tập luyện. Nó có thể dậy từ 4h30 sáng, chuẩn bị quần áo đúng tư thế, gấp chăn đúng quy định, tập trung lúc 5h sáng để tập thể dục. Tập võ, nhảy xa, chống đẩy, tập điều lệnh hành quân 5km đối với nó không còn quá khó khăn và cường độ gặp hắn cũng tăng theo... Nói vậy chứ tối về người nó vẫn đau ê ẩm, khắp phòng toàn mùi cao dán... nhưng nó thấy hạnh phúc. Nó rất thích những giờ nghỉ giải lao sau buổi tập vất vả cả khổi sinh tập trung nghe thầy giáo kể chuyện vui, tâm sự, động viên...
Kết thúc thời gian cấm túc, nó gọi ngay cho gia đình luyên thyên đủ thứ và không quên chat yahoo ngay....
Nó: Ê, dạo này ông sao rồi???
Hắn: Vẫn chưa chết...
Nó: Trường mới thế nào??
Hắn: Mệt nhưng vui. Nhiều ẻm xinh...
Nó: Kết em nào rồi phải không??
Hắn: Ừ... thì...
Nó: khai mau..
Hắn: cũng thích một ẻm mắt to, da trắng, đáng yêu....
Không hiểu sao khi nghe người ấy nói thích cô gái khác tim nó lại nhói đau.....
Hắn: Bà học trường nào?
Nó: đừng sốc nhé. Tôi đậu HVCSND
Hắn: yomost. Me too....
..... Sau một hồi luyên thuyên hai đứa nó cuối cùng cũng nhận ra nhau và hẹn cuối tuần offline....
Thứ 7, lần đầu tiên hai đứa nó gặp nhau kể từ khi nhận ra nhau. Cũng nhau dạo quanh bờ hồ, hắn dừng lại:
- Linh Đan, tôi có chuyêpn muốn nói với bà
- Ừm nói đi... tôi đang nghe - nó đáp
- Cô bé! Yêu anh được không??
- Nếu em nói không thì sao?
- Không hả? Hahha! Yêu anh hời lắm đấy!!!
- Hời hả? Ứ thèm!
- Á à, nhớ nhá!
Nó quay đi, hướng mắt về phía mặt hồ xa xăm thì thầm: Em yêu anh từ lâu rồi. Nó không muốn giấu lòng mình thêm nữa....
Cuộc sống của nó bước sang một trang mới. Nó cảm thấy yêu nơi này vô cùng. Nơi khiến nó trưởng thành hơn rất nhiều, có trách nhiệm hơn, có ước mơ lí tưởng. Tronng cuộc sống thường ngày nam sinh không được sang phòng sinh viên nữ vì vậy hai đứa nó chỉ có thể gặp nhau vào những dịp cuối tuần, thi thoảng rảnh gọi line nói chuyện được vài câu... Không biết phía trước sẽ khó khăn vất vả thế nào nhưng nó thấy hạnh phúc mỗi khi khoác lên mình bộ sắc phục màu xanh ấy....
* Ngoại truyện:
T/G: chào hai bạn. Hai bạn có thể chia sẻ một chút với khán giả được không??
Trọng Kỳ: Mình rất vui và sẵn lòng
Linh Đan: Hỳ...
T/G: cùng học dưới mái trường HVCSND, tình yêu của hai bạn hẳn là thú vị và khác biệt lắm phải không???
Trọng Kỳ: Chúng mình mặc đồng phục, sinh hoạt theo một chế độ, hoạt động rèn luyện trong môi trường chung. Cả hai có nhiều cơ hội cùng nhau trưởng thành
T/G: Tình yêu cũng có lúc này lúc kia, khi giận nhau ai là người làm huề trước???
Linh Đan chỉ chỉ sang Trọng Kỳ
T/G: Trọng Kỳ, chia sẻ một chút được không??
Trọng Kỳ: Tính tình Linh Đan trẻ con lắm, khi giận mình hay dẫn đi chơi, mua kem cho cô ấy là cô ấy vui ngay..
Linh Đan: Hỳ...
T/G: Học tập trong môi trường khắc nghiệt chắc hẳn có những lúc khó khăn, ngày lễ tết nhiều khi không thể gặp nhau đúng không?
Trọng Kỳ: Chúng mình cũng không đặt nặng vấn đề này. Yêu nhau là luôn mang lại tiếng cười cho nhau, quan tâm nhau mỗi ngày là hạnh phúc rồi
T/G: Cảm ơn 2 bạn đã chia sẻ những điều rất thú vị. Chúc 2 bạn có một tình yêu đẹp và cùng nhau học tập rèn luyện dưới mái trường HV để trở thành những chiến sĩ cảnh sát phụ vụ cho đất nước, hết lòng vì nhân dân
---------The end-----
Cả nhà đọc chuyện vv nhé. Chúc ai đang FA sớm tìm được nửa kia của mình
0 Comments:
Đăng nhận xét